Top 30 Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học (hay nhất).

admin

Tổng hợp trên 30 bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học hay nhất giúp học sinh có thêm tài liệu tham khảo để viết văn hay hơn.

Top 30 Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học (hay nhất)

Quảng cáo

Bài văn nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 1

Trong cuộc sống, có những con người không may mắn khi chào đời. Tạo hóa đã thật bất công với họ. Trong số ấy không ít người chấp nhận số phận, thở ngắn than dài ngậm ngùi cho qua ngày tháng. Nhưng, vẫn có rất nhiều người trong số họ đã ko chấp nhập sự bằng lòng, họ đã dũng cảm và bền bỉ vượt lên sự an bài của tạo hóa. Thật đáng quý!

Lá xanh tươi rồi cũng sẽ về với cội, cuộc sống con người hối hả rồi cũng sẽ lắng vào dòng cát bụi thời gian. Nên lá kia đâu thể mãi màu xanh tháng năm. Nên tuổi đời con người đâu thể “Hai lần thắm lại”. Cho nên là người thì phải sống một cuộc đời có ý nghĩa. Phải có ý chí, nghị lực để vượt lên hoàn cảnh, vượt lên những khó khăn, gian nan phía trước. Giống như anh Nguyễn Ngọc Ký, anh Hoa Xuân Tứ, anh Đỗ Trọng Khôi… họ đều là những người không may mắn nhưng họ vẫn tự mình vươn lên. Họ là “những người không chịu thua số phận”, là những tấm gương sáng cho tất cả chúng ta học tập.

Quảng cáo

“Số phận” ở đây được hiểu là những nỗi khốn khổ về hoàn cảnh hoặc bất hạnh (tàn tật, khiếm khuyết…) về thể xác của một ai đó. Xưa nay, số phận thường được nhiều người coi là sự an bài của ông trời, do trời định đoạt “Ngẫm hay muôn sự tại trời” (Nguyễn Du, “Truyện Kiều”) nên người có số phận bất hạnh thường có tâm lí cam chịu, trời phạt đành chịu… “Những người không chịu thua số phận” là những con người có ý chí, nghị lực, niềm tin vào cuộc sống. Họ không đầu hàng trước số phận mà mạnh mẽ vươn lên để sống một cuộc sống có ích và ý nghĩa.

Những con người không chịu thua số phận là những con người có nhận thức đúng đắn về số phận, họ nhận ra rằng số phận nằm trong tay mỗi con người và họ quyết tâm vượt lên hoàn cảnh, vượt lên chính mình để tạo dựng cuộc sống tốt đẹp cho mình và người thân, để trở thành người có ích….Họ là những người có nhiều đóng góp cho xã hội, họ tự phục vụ mình, làm ra của cải nuôi sống bản thân, giảm bớt gánh nặng cho gia đình, cho xã hội, cống hiến cho xã hội…Họ là những tấm gương sáng, tấm gương vươn lên trên nỗi bất hạnh của mình để cất lên những tiếng ca ca ngợi cuộc đời, nhen lên niềm tin lẽ sống cho mọi người…

Nếu như chim mang tiếng hót cho đời thêm vui, nếu như hoa mang vẻ đẹp cho đời thêm sắc, thì nghị lực, không chịu thua số phận đã mang lại cho họ những điều đáng quý. “Không chịu thua số phận” giúp họ có tinh thần, quyết tâm vượt lên hoàn cảnh, vượt lên chính mình để sống có ích, sống có cống hiến cho xã hội, giảm bớt gánh nặng cho gia đình… “Tàn” nhưng không “phế”, bằng khả năng của mình họ đã có nhiều thành công và khẳng định được mình trong xã hội. Hơn hết, họ là những tấm gương sáng để lại trong chúng ta bài học sâu sắc về nghị lực và ý chí vươn lên. Chính những tấm gương về họ dạy cho chúng ta phải biết vượt qua những khó khăn trong cuộc sống để thực hiện hoài bão ước mơ. Không ai khác, họ là thần tượng của mọi người, đặc biệt là thế hệ trẻ ngày hôm nay. Không đao to búa lớn, chính cuộc đời họ - “những người không chịu thua số phận” là thông điệp cao cả về lối sống có ích. Làm thơ, viết văn, dạy học… bằng những công việc thầm lặng, họ đã cống hiến cho xã hội như cây xanh làm đẹp cho đời, điểm tô cho cuộc sống. Họ là bài học lớn cho thể hệ trẻ hôm nay, trong hoàn cảnh đầy đủ tiện nghi sung túc, được sống trong sự yêu thương, quan tâm của cha mẹ, xã hội thì không ít học sinh, thanh niên tự đánh mất mình, lao vào tệ nạn xã hội, lối sống vô nghĩa ăn chơi, hưởng thụ, không biết cố gắng phấn đấu, để trở thành người cho ích cho xã hội, đất nước.

Quảng cáo

Hiểu vậy, biết để mỗi người trong chúng ta, nhất là thế hệ trẻ càng phải hiểu mình phải sống ra sao, sống thế nào cho xứng với chân giá trị làm người. Soi vào những tấm gương cao cả ấy để không ngừng hoàn thiện bản thân. Con đừơng dẫn đến thành công không bằng phẳng bao giờ. Vậy nên, càng phải thấm rằng: “Trên đường dẫn đến thành công không có vết chân của kẻ lười biếng” . Trên vạn dặm, hãy biết chọn một dặm đường và đi cho đến. Để một lúc nào đó quay lại nhìn lại ta hiểu rằng, cuộc đời này đã có gương mặt của ta. 

Tương lai đang đợi chờ ta phía trước. Để có một tương lai rạng rỡ, mỗi chúng ta hãy sống nhiệt tình và trọn vẹn với hiện tai. Dẫu những ngày ta đang sống còn gian khổ, khó khăn đến mức nào thì cũng hãy vững tin mà sống. Bạn hãy tự đi trên đôi bàn chân của chính mình, chắc chắn bạn sẽ tới cái đích mà bạn muốn!

Quảng cáo

Dàn ý bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học

1. Mở bài:

- Giới thiệu tác phẩm văn học

- Giới thiệu được vấn đề nghị luận ở dạng khái quát nhất và định hướng đi, phạm vi của bài viết.

2. Thân bài:

Bài viết cho dạng này, ở phần thân bài thường gồm hai nội dung lớn:

- Phần một:

Phân tích, giới thiệu và nêu vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học.

+ Nếu đề văn nêu sẵn vấn đề rút ra từ một tác phẩm đã học, thì phân tích qua vấn đề ấy đã được thể hiện như thế nào trong tác phẩm.

+ Nếu đề nêu một văn bản chưa học, không cho sẵn vấn đề, thì cần đọc hiểu, phân tích để rút ra vấn đề xã hội và ý nghĩa của vấn đề trước khi vào phần hai.

- Phần hai (trọng tâm):

Nghị luận về vấn đề xã hội rút ra từ tác phẩm văn học (câu chuyện). Khi đã có vấn đề (đề tài, chủ đề) cần bàn bạc rồi, thì mới bắt đầu làm bài nghị luận xã hội, nêu lên suy nghĩ của bản thân mình về vấn đề ấy. Tùy thuộc kiểu bài (nghị luận về tư tưởng đạo lí, hay nghị luận về hiện tượng xã hội) mà xác địnhcác bước làm bài phù hợp.

3. Kết bài:

Phần kết bài có nhiệm vụ tổng kết, đánh giá vấn đề đặt ra ở mở bài và đã giải quyết ở thân bài, góp phần tạo tính hoàn chỉnh, trọn vẹn cho bài văn.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 2

Đất nước Việt Nam ta có rất nhiều truyền thống tốt đẹp và quý báu, đặc biệt là truyền thống yêu nước. Biểu hiện của tình yêu Tổ quốc cũng thật phong phú và đa dạng.

Tình yêu Tổ quốc, lòng yêu nước là tình cảm, tình thương sâu sắc của mình đối với quê hương, đất nước, muốn cống hiến hết mình vì muốn đất nước giàu mạnh và vững chắc. Lòng yêu nước được tồn tại trong mỗi con dân Việt Nam chúng ta, từ đời ông cha truyền xuống đời cháu chắt.

Trước hết nói đến tình yêu Tổ quốc là nói đến tình yêu đất nước, con người, yêu gia đình thân thương, yêu xóm làng, yêu quê hương. Biểu hiện thứ hai là sự quý trọng văn hóa dân tộc, bảo tồn tiếng nói của cha ông, gìn giữ những nét phong tục, tập quán, những truyền thống đạo đức. Tự hào về lịch sử dân tộc là biểu hiện thứ ba của tình yêu Tổ quốc. Đó là niềm kiêu hãnh về những giá trị văn hóa nghệ thuật, về truyền thống đấu tranh dựng nước và giữ nước của cha ông ta. Và đặc biệt, vì yêu Tổ quốc mà mỗi người dân đất Việt sẽ chung tay góp phần xây dựng và bảo vệ Tổ quốc trong những biểu hiện cụ thể hơn như học tập, lao động và bảo vệ đất nước. Còn vô vàn những biểu hiện khác nhau nữa của tình yêu Tổ quốc.

Khi đọc những văn bản nghị luận trung đại và hiện đại ta sẽ thấy rõ nét hơn cả những biểu hiện của tình yêu Tổ quốc của nhân dân ta được gửi gắm trong đó. “Hịch tướng sĩ” của Trần Quốc Tuấn đã nêu lên vấn đề thái độ và hành động của tướng sĩ trước nguy cơ xâm lược của ngoại bang. Bài Hịch phản ánh tinh thần yêu nước nồng nàn của dân tộc trong cuộc kháng chiến chống quân xâm lược, thể hiện lòng căm thù giặc và ý chí quyết thắng. “Nước Đại Việt ta” (trích Bình Ngô đại cáo) của Nguyễn Trãi lại khẳng định Việt Nam là nước độc lập, có nền văn hiến và lịch sử rất đáng tự hào. “Chiếu dời đô” của Lý Công Uẩn trình bày lí do và ý nghĩa của việc dời thủ đô về đất Thăng Long. Bài Chiếu phản ánh khát vọng của nhân dân về một dân tộc độc lập thống nhất đồng thời phản ánh ý chí tự cường của dân tộc Đại Việt trên đà lớn mạnh. Đến văn bản nghị luận hiện đại “Nước Việt Nam ta nhỏ hay không nhỏ?” (Dương Trung Quốc) nêu lên vấn đề: Làm thế nào để đất nước Việt Nam mãi trường tồn và phát triển ngày càng lớn mạnh? Như vậy có thể thấy tình yêu Tổ quốc thật đa dạng và phong phú biết bao!

Biểu hiện của lòng yêu nước cũng nằm ngay trong ý thức, hành động hàng ngày của mỗi chúng ta. Trong thời chiến, nó sục sôi và cuộn trào cùng các cuộc khởi nghĩa, cùng lớp lớp thanh niên sẵn sàng hi sinh tính mạng khi lên đường nhập ngũ. Trong thời bình, mỗi người thể hiện tình yêu nước bằng cách chăm chỉ trau dồi tri thức, cần cù lao động và rèn luyện đạo đức với ước mong đem đến cuộc sống tươi đẹp hơn cho bản thân, gia đình và dân tộc mình. Cứ như vậy, lòng yêu nước đã truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, trở thành nguồn sức mạnh vô giá, thành sợi dây nối kết trái tim của những “con Lạc cháu Hồng”, giúp ta có thể lập nên những chiến công “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.

Chính tình yêu nước của thế hệ đi trước đã tạo dựng niềm tin cho thế hệ mai sau. Dù thế hệ trẻ có lập nghiệp nơi đâu trên địa cầu rộng lớn, những con người Việt Nam ta vẫn luôn giữ trong trái tim mình tình yêu nước nồng nàn, để nhớ, để ngưỡng vọng và cũng để khao khát được làm điều gì đó cho mảnh đất hình chữ S thân thương Việt Nam.

Bài văn nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 3

Tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao từ xưa và nay vẫn được xem là một truyện ngắn tiêu biểu, xuất sắc của văn học sáng tác theo khuynh hướng hiện thực phê phán, thể hiện tài năng nghệ thuật của Nam Cao. Cũng từ sáng tác này, chúng ta còn được chứng kiến một điều kì diệu trong cuộc sống, sức mạnh của tình yêu giữa con người với con người.

Đọc những đoạn đầu tiên của tác phẩm, người đọc khó có thể hình dung được sẽ có kế nhân vật chính của truyện – một con người bao nhiêu năm đắm mình trong men rượu, một con quỷ dữ của làng Vũ Đại lại có thể thức tỉnh cả phần và linh hồn nhờ vào tình yêu chớm nở. Khó hình dung hơn nữa khi Chí lại được đánh thức bởi mụ đàn bà xấu ma chê qủy hờn, một người ba mươi tuổi mà chưa trót đời. Và không thể tin nổi khi chính người đàn bà xấu xí ấy lại mang trong mình lòng tốt bình thường mà cả làng Vũ Đại không ai khác có được. Bát cháo hành nóng hổi với những cử chỉ của thị Nở đã đánh thức trong Chí phần “người” lương thiện bị vùi lấp lâu nay. Con người ấy mới hôm qua còn đi uống rượu say, chửi cả làng, chửi cả đứa sinh ra, rạch mặt ăn vạ, la làng khắp xòm mà lại có thể tỉnh táo nhận ra được những điều đơn giản, nhịp sống thường ngày, có thể khóc, có thể sống dậy những cảm xúc tê dại bấy lâu nay, có thể yêu và khao khát, mong muốn được trở lại cuộc sống lương thiện, mơ về một gia đình hạnh phúc. Điều đáng nói hơn, đánh thức Chí không phải là sức mạnh của quyền lực từ bá Kiến, cũng không phải là sức mạnh được mang đến từ những người dân làng Vũ Đại mà là lòng yêu thương ngây thơ, thuần phác trong con người thị Nở.

Từ câu chuyện thức tỉnh của Chí Phèo, có thể thấy tình yêu thương giữa người với người là sức mạnh có khả năng cảm hoá, giáo dục con người một cách nhanh chóng, mạnh mẽ. Trong thực tế cuộc sống, nhiều lần chúng ta đã bắt gặp sức mạnh đó, ở người thầy hết lòng yêu thương học trò, dù đó là đứa học trò ngỗ ngược, ở người cảnh sát trại giam luôn cảm thông và sẵn sàng giúp đỡ các phạm nhân cải tạo. Tình cảm yêu thương chân thành đã lay động và kêu gọi thức tỉnh phần lương tri bị vùi khuất phía sau bao tội lỗi, cứu vớt bao con người khỏi sa xuống vực thẳm đau thương. Tình yêu thương đưa thế giới này thoát khỏi bao thảm họa diệt chủng, ươm lại trong con người niềm tin vào tương lai tươi sáng. . . .

Có nhiều cách để giành lại hạnh phúc, công bằng cho con người nhưng nếu yêu thương có thể hàn gắn mọi đau thương, xoá mờ mọi tội lỗi thì tại sao chúng ta không nhân nó lên trong mọi trái tim, không phát huy sức mạnh của nó? Cũng như nhà thơ Tố Hữu đã từng viết rằng:

Có gì đẹp trên đời hơn thế?

Người yêu người, sống để yêu nhau

Tồn tại và ngày càng phát triển – đó là quy luật của sự sống. Để phát triển, trong cuộc chiến giữa chính và tà, những thế lực phi nghĩa sẽ phải đầu hàng trước sức mạnh chính nghĩa. Nhấn con người chìm đắm trong khổ đau là bóng tối, cái ác. Vậy thì kéo con người lên khỏi bờ vực, đưa con người ra ánh sáng, lương thiện phải là tình yêu thương. Như vậy, sự tồn tại của tình yêu thương, sức mạnh của tình yêu giữa con người với con người là tất yếu, là vô địch. Chúng ta có quyền tin vào sự trường tồn mãi mãi của sức mạnh này.

Có thể thấy tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao không lý tưởng hóa tình yêu bằng sự lãng mạn, thơ mộng và thi vị mà ông tập trung ngòi bút vào miêu tả tình yêu rất đỗi chân thực. Cũng chính nhờ ngòi bút ấy, mà ta thấy được sức mạnh của tình yêu được thể hiện theo một cách khác, một tình yêu lên một bậc cao mới ý nghĩa hơn, cao thượng hơn và có tầm ảnh hưởng mạnh mẽ hơn. Tình yêu ấy không những làm cho Chí Phèo – Thị Nở bừng tỉnh giữa cuộc đời đầy mê muội mà còn làm cho người đọc có cái nhìn mới tình yêu. Rằng tình yêu rất cao đẹp nhưng luôn đi liền với thực tế hiện tại. Tình yêu và cuộc sống phải hài hòa với nhau mới có thể tạo thành một tình yêu viên mãn và trọn vẹn.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 4

Cuộc đời mỗi con người bao giờ cũng gắn liền với một quê hương, xứ sở, một đất nước. Có thể nào sống giữa xứ sở, quê hương đó mà không hề gắn bó, yêu thương? Ngày bé thơ, chúng ta còn ngây ngô chưa hiểu:

"Quê hương là gì hả mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu?

Quê hương là gì hả mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều?"

Nhưng khi đã lớn khôn, có lẽ ai cũng có thể cảm nhận một cách sâu sắc về tình yêu đất nước trong mình.

Đất Nước - hai tiếng ấy gợi nhắc chúng ta biết bao điều thiêng liêng, ấm áp. Tổ tiên, nguồn cội chúng ta ở đâu? Chúng ta sinh ra, lớn lên, già yếu và chết đi ở đâu? Nơi nào cho ta cuộc sống của chính bản thân mình?

Đó chính là Đất Nước. Yêu nước, yêu Tổ quốc là tình cảm quý báu luôn thường trực trong mỗi trái tim Việt Nam. Tự nó đã đan dệt thành lịch sử, và có thể nói, lịch sử dân tộc Việt cũng chính là lịch sử của lòng yêu nước. Tình yêu đất nước là tình cảm gắn bó sâu nặng giữa con người với quê hương, dân tộc. Nó không chỉ là sự cố kết giữa con người với nơi “chôn nhau cắt rốn", với mảnh đất mình sinh ra, lớn lên mà nó còn là sự giao kết giữa tâm hồn mỗi người dân với linh hồn dân tộc.

Nếu đột nhiên có ai đó hỏi bạn có yêu nước không? Hãy tự tin trả lời bằng một câu khẳng định, bởi lẽ yêu nước không nhất thiết là cầm súng, gươm tranh đấu với kẻ thù. Thời bình người ta thể hiện lòng yêu nước khác với thời chiến.

Thời phong kiến yêu nước là phải gắn liền với “trung quân”, “tề gia trị quốc” thì ngày nay yêu nước lại gắn liền với yêu lý tưởng Xã Hội Chủ Nghĩa. Tình yêu đất nước như một viên đá ngũ sắc, mỗi cạnh mỗi mặt của nó có một màn lung linh khác nhau. Mỗi thời đại sẽ làm cho viên đá đó mang những màu sắc khác biệt.

Khi bạn say mê trước một thắng cảnh của đất nước, khi bạn tích cực bình chọn để Vịnh Hạ Long trở thành một trong bảy kỳ quan thiên nhiên của thế giới hiện đại hay khi bạn biết và trăn trở trước vấn đề biển Đông - một trong những vấn đề đang từng ngày, từng giờ nóng dần trên các diễn đàn, trang mạng hay báo chí và cầm bút để viết lên những dòng cảm xúc của mình để gửi đến Trường Sa thân yêu… thì chính lúc đó tình yêu đất nước trong bạn đang hiện rõ. Khi Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Nguyễn Khuyến, khi các nhà Thơ mới viết những câu thơ, bài thơ thật hay ngợi ca vẻ đẹp quê hương Việt Nam, đó cũng đúng là lúc cảm hứng nghệ thuật của các nghệ sĩ đang thăng hoa trong tình yêu đất nước. Không yêu, không gắn bó với mùa thu đồng bằng Bắc Bộ, làm sao cụ Tam Nguyên có thế viết chùm thơ thu tuyệt bút, phác nên khung cảnh tuyệt đẹp của miền quê Việt Nam:

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo

Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo

Sóng biếc theo làn hơi gợn tí

Lá vàng trước ngõ khẽ đưa vèo

Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt

Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.

(Thu điếu)

Nếu chỉ thuần túy là tài năng, liệu rằng nữ sĩ Anh Thơ có thể phát được bức họa thiên nhiên bằng ngôn từ đẹp thế này:

Ngoài bờ đê cỏ non tràn biếc cỏ

Bầy sáo đen sà xuống mổ vu vơ

Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió

Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.

(Chiều xuân)

Yêu thiên nhiên chính là biểu hiện của lòng yêu nước - một biểu hiện không cầu kì, ồn ào mà hết sức giản dị, tự nhiên.

Nhưng tình yêu đất nước không chỉ được đan dệt bằng tình yêu thiên nhiên. Yêu nước còn được biểu hiện bằng niềm tự hào dân tộc. Người Việt Nam có rất nhiều điều đáng tự hào về quê hương, đất nước mình. Chúng ta vẫn nhắc lại cho nhau nghe những chiến công oanh liệt trong công cuộc đấu tranh dựng nước và giữ nước. Bằng chứng là chúng ta có rất nhiều câu chuyện, nhiều áng văn thơ ngợi ca tinh thần đấu tranh ngoan cường của nhân dân, dân tộc. Bằng chứng là chúng ta có rất nhiều bảo tàng lưu giữ những kỷ vật khắc ghi chiến công của các anh hùng, nghĩa sĩ, chiến sĩ đã đấu tranh vì độc lập tự do cho dân tộc... Niềm tự hào không chỉ in dấu trong các chiến công oanh liệt mà còn in đậm ở truyền thống văn hoá. Đọc Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm, người đọc bắt gặp rất nhiều di tích văn hoá – lịch sử lâu đời của dân tộc: những ngôi chùa, mái đình, những làng nghề cổ truyền... Gắn với mỗi di tích ấy là bao truyền thuyết lịch sử, lễ hội đầu xuân, lời ca điệu hát truyền lại từ đời này sang đời khác... Mạch thơ tuôn trào không đứt cùng với niềm tự hào khốn tả:

Bên kia sông Đuống

Quê hương ta lúa nếp thơm nồng

Tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong

Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp.

Càng yêu mến, càng tự hào về quê hương giàu đẹp, trù phú bao nhiêu, người Việt Nam càng căm thù bè lũ cướp nước, bán nước bấy nhiêu. Đất nước bốn nghìn tuổi cũng là đất nước bốn nghìn năm kiên cường đấu tranh giữ nước:

Khi có giặc người con trai ra trận

Người con gái trở về nuôi cái cùng con

Ngày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh.

(Đất Nước- Nguyễn Khoa Điềm)

Bốn nghìn năm đó biết bao người đã ngã xuống "Để Đất Nước này là đất Nước của nhân dân". Hi sinh cả tính mạng của mình để bảo vệ từng gốc lúa, bờ tre cho Tổ quốc, ý chí chiến đấu đó đã đưa mỗi người con đất Việt đi tới chiến thắng trước mọi bè lũ xâm lăng hung hãn nhất.

Đất nước hoà bình, "súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa” viên ngũ sắc yêu nước lại mang sắc màu lung linh khác. Ý thức về vận mệnh dân tộc vẫn được giương cao nhưng mỗi người tự khắc nhận thức được vai trò của minh đối với sự nghiệp canh tân đất nước. Học sinh thi đua học tốt, giáo viên thi đua dạy tốt, nông dân thi đua canh tác vụ mùa bội thu, công nhân thi đua lao động sản xuất, các chiến sĩ nơi biên thùy vẫn chắc tay súng... Ai ai cũng cố gắng hết sức để góp phần nhỏ bé trong công cuộc dựng xây đất nước. Những huy chương từ các cuộc thi Olympic Vật lý, Toán học quốc tế, từ các đại hội thể thao khu vực, những thành tựu trên các mặt trận kinh tế, văn hoá, khoa học kĩ thuật… các năm gần đây chẳng phải được xây dựng nên từ lòng yêu nước, từ ý chí, tinh thần chiến đấu, lao động vì màu cờ sắc áo của dân tộc sao? Đất nước bốn nghìn năm tuổi nhưng ngày càng trẻ ra, ngày càng hiện đại, văn minh hơn. Đó là nhờ bao bàn tay yêu nước không ngừng chung sức đắp xây đất nước. Sự nỗ lực của mỗi cá nhân đã góp phần vinh danh cho dân tộc, góp phần đưa Việt Nam vững bước trên con đường hội nhập quốc tế.

Như vậy, có thể hiểu một cách nôm na, yêu đất nước là yêu tất cả những gì đẹp đẽ thuộc về xứ sở quê hương, là không ngừng giữ gìn, xây đắp cho tổ quốc thêm giàu mạnh, là không ngừng chiến đấu chống lại cái xấu, cái ác có nguy cơ xâm hại đến quốc gia...

Tình yêu đất nước là tình yêu muôn màu. Nó thường trực trong mỗi con người và không nhất thiết phải được bộc lộ, biểu hiện như nhau. Tình yêu đất nước tiềm chứa trong nó sức mạnh cực kỳ to lớn. Nó là bệ đỡ tinh thần cho mỗi người trong cuộc sống này. Tại sao “đất nước” vẫn là chủ đề bất tận để các nhạc sĩ, hoạ sĩ, các nhà thơ, nhà văn mọi thời đại, mọi thế hệ nối tiếp nhau sáng tạo ra những tác phẩm nghệ thuật? Tại sao kiều bào Việt Nam sóng ở nước ngoài luôn hướng về đất nước? Tại sao những người con xa Tổ quốc đó, lúc về già luôn ao ước được yên nghỉ tại quê hương bản quán? Chính tình yêu đất nước đã nuôi dưỡng tâm hồn họ, dẫn bước cho họ vững vàng trong hành trình sống.

Không chỉ nâng đỡ tinh thần con người, lòng yêu nước còn là đòn bẩy khiến mỗi chúng ta sống có trách nhiệm hơn với cộng đồng, với quê hương, dân tộc và với chính bản thân mình. Thực ra, ở mỗi người, khát vọng vinh danh cho quê hương đất nước không khi nào tách rời khát vọng vinh danh cho chính bản thân cá nhân. Chúng ta say mê học tập, lao động vì chính mình nhưng những thành quả mà ta đạt được sẽ điểm tô cho non sông đất nước. Học thức, tài năng của những sứ thần như Mạc Đỉnh Chi chẳng phải đã khiến vua quan Trung Quốc phải kinh ngạc, nể phục đó sao? Mỗi tấm bia khắc tên tuổi các vị trạng nguyên trong Văn Miếu Quốc Tử Giám đâu chỉ có ý nghĩa tôn vinh tài học của họ? Nguyên khí quốc gia là ở đó, Lòng yêu nước đã thôi thúc họ say mê học tập, thôi thúc họ làm rạng danh cho đất nước. Lòng yêu nước của người dân Việt Nam đã khiến các nước đế quốc phải chùn nhụt bước chân xâm lược. Nó là yếu tố cốt lõi nhất mang lại sự trường tồn vĩnh cửu cho giang sơn, tổ quốc này. Sức mạnh của tình yêu đất nước là vô biên, tuyệt đích, là bất khả xâm phạm. Nhận thức được điều đó, chúng ta càng nên gìn giữ, vun đắp để tình yêu đất nước mãi cháy sáng trong ta, để sức mạnh này càng nhân lên gấp bội trong cộng đồng dân tộc.

Nhận thức được sức mạnh của tình yêu đất nước, mỗi chúng ta sẽ dễ dàng hơn trong việc xác định cho mình ý thức bồi dưỡng tình cảm đó. Với nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn, anh “tự nguyện” dâng hiến cuộc đời mình: "Nếu là chim, tôi sẽ là loài bồ câu trắng. Nếu là hoa, tôi sẽ là một đóa hướng dương. Nếu là mây, tôi sẽ là một vầng mây ấm. Là người tôi sẽ chết cho quê hương. Tất nhiên, chết cho quê hương là cách nói hình ảnh, thể hiện sự cống hiến trọn vẹn cho đất nước, cho dân tộc. Thế hệ trẻ chúng ta có muôn vàn cách để chứng tỏ tình yêu quê hương, tổ quốc trong mình. Vũ khí trong tay chúng ta là sức mạnh tuổi trẻ, nhiệt huyết thanh xuân, là tri thức vững vàng, là nhân cách đạo đức trong sáng. Không có lý do gì để chúng ta không noi gương tinh thần yêu nước của cha anh. Không có lý do gì để chúng ta không hoàn thành tốt vai trò, nhiệm vụ học tập của mình. Không có lý do gì để chúng ta không làm giàu cho quê hương, đất nước bằng sức lao động chân chính. Và càng không có lý do gì để chúng ta không thể đối diện chiến đấu với những tệ nạn đang nảy nở trong cuộc sống hôm nay.

Chắc chắn mỗi người dân Việt Nam ai cũng mang trong mình tình yêu đất nước. Nhưng làm thế nào để tình yêu đó ngày càng nồng nàn, tha thiết, ngày càng mãnh liệt hơn - đó là điều ai cũng cần tự giác nhận thức và tìm cho ra câu trả lời. "Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho ta mà hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay" - lời ca ấy cũng chính là thông điệp nhắc nhở chúng ta nên quên đi “cái tôi” ích kỷ của mình để sum vầy cùng dựng xây đất nước.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 5

Nhắc đến các vẻ đẹp truyền thống của những người con đất Việt, ta không thể không kể đến lòng yêu nước nồng nàn. Yêu nước không phải một khái niệm xa xôi, trừu tượng. Đó là tình cảm giản dị, gần gũi nhưng vô cùng thiêng liêng bắt nguồn từ sự trân trọng, nâng niu mà ta dành cho những sự vật quanh mình, cho những con người ta yêu thương, gắn bó.

Biểu hiện của lòng yêu nước cũng nằm ngay trong ý thức, hành động hàng ngày của mỗi chúng ta. Trong thời chiến, nó sục sôi và cuộn trào cùng các cuộc khởi nghĩa, cùng lớp lớp thanh niên sẵn sàng hi sinh tính mạng khi lên đường nhập ngũ. Trong thời bình, mỗi người thể hiện tình yêu nước bằng cách chăm chỉ trau dồi tri thức, cần cù lao động và rèn luyện đạo đức với ước mong đem đến cuộc sống tươi đẹp hơn cho bản thân, gia đình và dân tộc mình. Cứ như vậy, lòng yêu nước đã truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, trở thành nguồn sức mạnh vô giá, thành sợi dây nối kết trái tim của những “con Lạc cháu Hồng”, giúp ta có thể lập nên những chiến công “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.

Chính tình yêu nước của thế hệ đi trước đã tạo dựng niềm tin cho thế hệ mai sau. Dù thế hệ trẻ có lập nghiệp nơi đâu trên địa cầu rộng lớn, những con người Việt Nam ta vẫn luôn giữ trong trái tim mình tình yêu nước nồng nàn, để nhớ, để ngưỡng vọng và cũng để khao khát được làm điều gì đó cho mảnh đất hình chữ S thân thương Việt Nam.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 6

Ai cũng mang trong mình một dòng máu của quê hương, ai cũng mang trong mình một nỗi nhớ quê da diết, và bản thân mỗi người mỗi lúc xa quê đều trăn trở về chốn ấy, được hòa mình vào dòng nước mát của dòng sông để đắm mình trong nỗi xúc cảm dâng trào. Có mấy ai hiểu đươc tình yêu quê, nó bắt nguồn từ đâu, từ chính tiếng mẹ ru ầu ơ lúc còn thơ bé, hay những lời dạy từ thuở tinh sương của ông bà. Tuổi thơ cũng gắn với quê hương, những trang sách những câu chuyện, quê hương đã trở thành một nỗi niềm đau đáu lại rất đỗi thiêng liêng của mỗi người con.

Quê hương là đất mẹ cũng rất đỗi thân thương, cũng hiền lành ấm áp như vòng tay mẹ luôn bao dung chở che cho ta. Cho tới những ngày cuối cùng được đứng hít hà không khí trên đất quê hương, rồi tới lúc trút hơi thở cuối cùng chìm sâu vào giấc ngủ ngàn thu con người ta cũng muốn mỉm cười để rồi lòng đất mẹ quê hương lại vỗ về và che chở cho giấc ngủ đó.

Quê hương gắn với tuổi thơ dữ dội, những cánh đồng chiều vàng ươm lúa mới, mùi cỏ cháy giữa đồng, những làn khói đốt rạ, những cánh diều, gửi gắm cả một tuổi thơ một nỗi niềm ngày còn thơ dại. Ai cũng có ước muốn lớn thật nhanh, đi đây đó đó nhưng tới lúc mỏi chân đường mệt, nơi đất khách quê người mới muốn được lội bùn ao bèo, được cầm trên tay những hạt lúa mới cũng trở thành niềm hạnh phúc. Biết kể đâu cho hết những tháng ngày cơ cực, cánh cò trắng đã lặn lội đường dài, hỡi ôi, quê hương một thời vất vả , bây giờ cũng trở thành dáng nhỏ yêu thương.

Đi đâu rồi cũng sà vào quê hương, đứng trên những con đường đầy đất đầy cát mà lòng bồi hồi nhớ lại thuở nào còn chân đất đi học, tay cầm ô, vai mang cặp, miệng luôn cất tiếng hát ca vang. Những con đường, những hơi thở đã trở nên quen thuộc. CÓ những thứ dù có muốn thay đổi tới chừng nào đi nữa, mỗi khi chợt ồ ạt tới lại khiến cho con người ta rưng rưng, cay xè sống mũi.

Bây giờ quê hương đã từng bước khoác trên mình màu áo mới, núi đồi vẫn trập trùng sông nước vẫn uốn quanh, nhưng mái ngói đỏ hồng và những ngôi nhà cao tầng đã thay dần cho những căn nhà nhuốm màu rêu phong. Những công trình mới, những phương tiện hiện đại, những mô hình những sự kiện, đã khiến cho quê hương ngày càng từng bước đổi thay. Ai cho ta một câu hò, để ta hò lên ta nhớ quê hương vô cùng. Ai cho ta sang sông bằng con đò, ai cập bến, ai đợi ai.

Giờ lớn lên rồi mới thấy quý những ngày khó nhọc tần tảo. Tình cảm là thứ cảm xúc thiêng liêng và quý giá nhất. Vì thời gian mà muốn quay thât nhanh mong khôn lớn vươn khắp mọi phương trời, cũng muốn quay ngược thời gian, chỉ hòa vào những câu chuyện cổ tích nhuốm màu kì diệu, khổ bao nhiêu cũng được, bé bao nhiêu cũng được, thơ dại bao nhiêu cũng cho qua.

Quê hương ơi, chỉ thấy lấp ló lũy tre đầu làng, chỉ thấy con sông uốn lượn, ngửi mùi thơm cỏ mới ở chốn phồn hoa đô thị đã muốn trở về quê hương bấy lâu rồi. Quê hương ơi, chỉ nghĩ một tiếng chờ mà đau lòng, thời gian vội vã mà con người thì tất cả, lấy ai để cùng về điểm hẹn đặt chân lên quê hương yêu dấu. Mai đây, một lòng hoài cổ khắc khoải, ai biết tình quê có thắm đượm có nồng nàn hơn tình yêu đôi lứa. Tất nhiên là vậy rồi, chỉ có tình quê là chung thủy thủy chung, tình quê là ấm áp khắc khoải, tình quê là thiêng liêng bất diệt.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 7

Trời chiều, nếu để ý những chú chim, ta sẽ thấy những chùm khế ngọt ngào, đã nối những đường làng khúc khuỷu, đã níu sợi dây diều biếc xanh, chiếc nón mẹ trắng nghiêng che thành một quê hương trong tiềm thức đủ sức lay động những tâm hồn nhạy cảm hay khiến cảm giác bùi ngùi ùa về. Con người là một trong những tâm sinh thể bí ẩn bậc nhất của tự nhiên và của cuộc đời. Đời sống tinh thần phong phú là một trong những điều khẳng định sự phức tạp đó. Con người có mối ràng buộc mật thiết với cuộc sống đang diễn ra xung quanh, với những gì đã từng gắn bó, từ đó tạo nên tính cách, thói quen, bổn phận của mỗi con người. Tôi chợt nhớ mây câu thơ Chế Lan Viên:

Con còn bế trên tay

Con chưa biết con cò

Nhưng trong lời mẹ hát

Có cánh cò đang bay...

(Con cò)

Có con cò rập rờn bay trong câu ca của mẹ, có quê hương xanh biếc trong từng lời ru hời thuở bé, mẹ đưa nôi và bé ngủ rất sâu, trong giấc mơ bé lại gặp quê hương của mình... Một ngày kia, bé lớn lên trong vòng tay chở che của và của quê hương ngọt ngào. Không chỉ những yếu tố vật chất, mà cả những yếu tố tinh thần dìu dắt con người trưởng thành. Trong những tình cảm ấy, giống như gia đình cho ta nơi trở về sau hành trình dài, cho ta một nơi luôn là ấm áp, chở che, nếu như bạn bè cùng ta bước đi trong cuộc sống với những : thấu hiểu, sẻ chia, cùng ta san bớt gánh nặng mỗi khi cuộc đời trút xuống hay mỗi khi bạn mình cười thì tình quê hương, tuy khó khăn hơn để cảm nhận nhưng lại là một tình cảm hết sức thiêng liêng và khó thể thay thế.

Có người từng nói về một số nhà thơ trong phong trào Thơ mới: "Nêu như Anh Thơ thạo về cảnh quê, Đoàn Văn Cừ giỏi vế nếp quê, Bàng Bá Lân nghiêng về đời quê thì Nguyễn Bính lại đậm hồn quê". Thì ra, quê hương vừa bao hàm những yếu tố cụ thể là cây đa, bến nước, mái đình, là con đò, làng xóm, bờ tre, gốc rạ... Tức là quê hương vừa có cảnh quê, vừa có hồn quê. Mỗi đều được sinh ra, lớn lên từ những điều kiện vật chất, tinh thần ấy.

Vậy "Quê hương là gì hở mẹ - Mà cô giáo dạy phải yêu"? Mỗi con người được sinh ra từ một vùng quê cụ thể đều có một quê hương. Mỗi người muốn hay không đều thừa hưởng những giá trị vật chất, tình thần của quê mình. Nói dù muốn hay không là bởi lẽ, có những con người vì thiển cận chối bỏ điều không thể chối bỏ - quê hương. Những nét đẹp văn hoá, những thuần phong mĩ tục của quê hương góp phần hình thành nhân cách, lối sống của mỗi người. Chính vì thế mỗi người đều ít nhiều mang dấu ấn của vùng quê nơi mình sinh ra. Nhắc đến Chủ tịch Hổ Chí Minh, không thể không nói đến quê hương xứ Nghệ nơi hội tụ những truyền thống bất khuất đã hun nên phẩm chất người con ưu tú của dân tộc. Với các nhà văn, quê hương và ảnh hưởng lớn đến phong cách sáng tạo của họ, làm nên những dâu ấn rõ trong tác phẩm của mỗi người. Đó là một Xuân Diệu với hồn thơ dạt dào, nồng nàn như sóng biển Quy Nhơn; đó là một Hoàng Cẩm đa tài, đa tình với lá diêu bông mơ ảo của quê hương Kinh Bắc; đó là một Thạch Lam trầm tĩnh, tâm với hoàng lan Hà Nội và đó là một Nam Cao luôn day dứt, ăn năn bên những mành đời đang bị tha hoá, bần cùng hoá vùng chiêm trũng Hà Nam Cách mạng tháng Tám...

Chắc hẳn chừng nào Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm còn được yêu thích thì chừng đó hoàn cảnh ra đời cùa bài thơ còn được nhắc đến. Ấy là khi giả cùa nó đối mặt với một bối cảnh đặc biệt cho phép bộc lộ rõ ràng tình với quê hương. Sự liên tưởng ấy cũng cho phép người đọc nghĩ đến một điều : Ngày nay, chúng ta làm gì để thê hiện tình cảm với quê hương? Ớ đây, muốn nói đêh những hành động cụ thê’ đế góp phần xây dựng, làm giàu quê hương. Bạn có thể làm giàu cho quê hương trên chính mảnh đất mình ra, bạn cũng có thể đang sinh sống, học tập và lao động ở một vùng trời a nhưng trong sâu thẳm tâm hồn, nếu bạn luôn phấn đấu để làm rạng danh cho quê hương, luôn hướng về quê hương bằng nhũng hành động cụ thể khi ấy bạn hoàn toàn có thể tự hào rằng, bạn chính là một phần máu thịt quê hương rồi đây!

"Anh đi anh nhớ quê nhà - Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương…” Quê hương trong nỗi nhớ của những kẻ xa quê thật sâu sắc, thấm thía, ngọt ngào. Đó có thể là một câu hò, mùi hương lúa chín, một áng mây, một vạt nắng, khi chi là một cảm giác vu vơ mơ hồ nhưng đủ sức gợi và đưa ta đi miền trong kí ức, xuôi ngược giữa quá khứ với hiện tại trong êm đềm. Quê hương góp phần tạo nên những tiền đề đầu tiên để ta vững bước vào đời. Quê hương cùng là điểm tựa tinh thần khi ta gặp những khó khăn, trở ngại trên đường đời. Hạnh phúc biết mấy sau bao tháng ngày rong ruổi nơi đất khách quê người được nghe một giọng nói quê hương. Thi vị biết mấy khi chợt bắt gặp một tà áo dài Việt bay giữa kinh đô Pa-ri hoa lệ. Cảm nhận được những giá trị to lớn của quê hương, sống xứng đáng với quê hương, khi đó, mỗi người sự trưởng thành, trở thành những nhân cách cao đẹp.

Tuy nhiên, cần phải thấy rằng, quê hương là một khái niệm rộng. Đó còn là một ngôi làng cụ thể, cũng có thể là một vùng miền rộng lớn hơn, và khi quê hương chính là đất nước, là Tổ quốc. Tình yêu quê hương cũng vì thế mà gắn liền với tình yêu gia đình, yêu giang sơn, yêu đất nuớc: "Lòng nước ban đầu là lòng yêu nhũng vật tầm thường nhất [...]. Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc" (I-lia Ê-ren-bua).

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 8

Tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao không chỉ là một truyện ngắn tiêu biểu mà còn được xem là kiệt tác của văn học hiện thực phê phán, thể hiện sự tài năng nghệ thuật của tác giả. Nó không chỉ là một câu chuyện giả tưởng mà còn là một tác phẩm sâu sắc, mang đậm tính nhân văn và triết học về tình yêu giữa con người.

Khi đọc những đoạn đầu tiên của Chí Phèo, người đọc khó lòng hình dung sẽ có một nhân vật như Chí, người đã đắm mình trong rượu bia suốt nhiều năm, một kẻ quỷ dữ của làng Vũ Đại lại có thể trở nên nhân văn và tình cảm như vậy. Chí được đánh thức từ giấc mơ của mụ đàn bà xấu ma chê qủy hờn, một người đã sống đến ba mươi mà chưa trót đời. Điều đáng kinh ngạc là người phụ nữ xấu xí ấy lại mang trong mình một trái tim lương thiện, là nguồn sáng giữ cho làng Vũ Đại sống. Chí được thức tỉnh bởi sự âu yếm và quan tâm của thị Nở, người đã đánh thức phần tốt lành bị vùi lấp sâu bên trong anh. Từ một kẻ uống rượu say, thù dai, Chí trở thành người nhạy cảm với cuộc sống, với cảm xúc tê dại đã lâu, mong muốn yêu và được yêu, khát khao một cuộc sống hạnh phúc và một gia đình viên mãn.

Chí Phèo không chỉ là câu chuyện về một tình yêu giữa hai con người, mà còn là biểu tượng cho sức mạnh của tình yêu giữa con người với con người. Từ câu chuyện này, ta thấy rõ rằng tình yêu thương có khả năng thức tỉnh, giáo dục con người nhanh chóng và mạnh mẽ. Trong thực tế, chúng ta thường gặp sức mạnh của tình yêu trong những người thầy tận tâm, trong những cảnh sát nhân đạo đối với phạm nhân, trong những hành động nhân ái và lòng nhân ái của con người. Tình yêu thương có khả năng làm tỉnh táo lương tri bị vùi lấp sau bao tội lỗi, cứu rỗi con người khỏi vực thẳm đau thương. Nó giúp thế giới thoát khỏi nguy cơ diệt chủng, truyền cảm hứng và niềm tin vào một tương lai tươi sáng.

Tác phẩm của Nam Cao không lý tưởng hóa tình yêu bằng sự lãng mạn, mơ mộng và thi vị, mà thực tế mô tả tình yêu một cách chân thực. Chí Phèo và Thị Nở không chỉ là biểu tượng của một tình yêu lý tưởng mà còn là hình ảnh của một tình yêu thực tế, cao cả và có ý nghĩa sâu sắc hơn. Tình yêu không chỉ làm thức tỉnh cuộc sống của Chí Phèo mà còn mở ra một cái nhìn mới về tình yêu, về sự hài hòa giữa tình yêu và cuộc sống thực tại.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 9

Cuộc hành trình của mỗi con người không thể tách rời khỏi liên kết mạnh mẽ với quê hương, đất nước. Sống giữa vùng đất yêu thương mà không phải là một phần của nó liệu có khả thi? Tuổi thơ ngây ngô, chúng ta thường chưa thấu hiểu đúng:

"Quê hương là gì hả mẹ

Mà cô giáo dạy phải yêu?

Quê hương là gì hả mẹ

Ai đi xa cũng nhớ nhiều?"

Nhưng khi trưởng thành, mỗi người đều cảm nhận một cách sâu sắc về tình yêu đất nước.

Đất Nước - hai từ này đậm chất tôn kính, gợi nhớ về nguồn cội, tổ tiên của chúng ta. Nơi chúng ta ra đời, lớn lên, già yếu và khuất phục trước cái chết, tất cả đều diễn ra ở đâu? Đó chính là Đất Nước. Tình cảm yêu nước, yêu Tổ quốc là một giá trị quý báu luôn trải dài trong mỗi trái tim Việt Nam. Nó đã hình thành lịch sử, và có thể nói, lịch sử dân tộc Việt cũng chính là lịch sử của tình yêu nước. Đây không chỉ là sự liên kết với "địa bàn mảnh đất chôn nhau" hay với miếng đất mà ta sinh sống, mà còn là mối liên kết giữa tâm hồn mỗi người với linh hồn dân tộc.

Yêu nước không nhất thiết phải là sự chiến đấu với kẻ thù. Trong thời bình, tình yêu nước có thể biểu hiện khác nhau. Nếu trước đây, tình yêu nước thường liên quan đến "trung quân", "tề gia trị quốc", thì ngày nay, nó thể hiện qua lòng yêu thương Xã Hội Chủ Nghĩa. Tình yêu đất nước có nhiều mặt, mỗi giai đoạn lịch sử đều tô điểm cho nó màu sắc riêng.

Khi ta kính nể vẻ đẹp của đất nước, khi ta bình chọn cho Vịnh Hạ Long trở thành một trong bảy kỳ quan thiên nhiên thế giới, hay khi ta chăm sóc vấn đề biển Đông - một trong những vấn đề nóng hổi, tình yêu đất nước bắt đầu rõ ràng hiện lên. Từ ngòi bút của Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Nguyễn Khuyến, đến những thí nghiệm thơ và câu chuyện về vẻ đẹp quê hương Việt Nam, tất cả là biểu hiện của tình yêu đất nước. Không phải chỉ là tài năng, mà nguyên tắc sống, tình cảm và tâm hồn của họ đã được nuôi dưỡng bởi tình yêu sâu sắc này.

Tình yêu đất nước không chỉ tồn tại dưới hình thức yêu thiên nhiên. Nó còn thể hiện qua niềm tự hào về dân tộc. Người Việt Nam có nhiều lý do để tự hào về quê hương. Những chiến công oanh liệt trong lịch sử dựng nước và bảo vệ nước là nguồn động viên. Chúng ta giữ lại những câu chuyện, bảo tàng lưu giữ kỷ vật, và những tác phẩm nghệ thuật kể về lòng yêu nước. Lòng tự hào không chỉ liên quan đến những chiến công oanh liệt, mà còn là truyền thống văn hoá. Văn hóa Việt Nam rất giàu có và đẹp đẽ, từ những ngôi chùa cổ, mái đình, đến làng nghề truyền thống. Những tác phẩm nghệ thuật này không chỉ làm giàu thêm cho quê hương mình mà còn làm cho tâm hồn mỗi người ngập tràn tình yêu.

Yêu nước không chỉ là việc đánh đuổi cái xấu, mà còn là việc xây dựng cái tốt. Dân tộc Việt Nam luôn căm thù kẻ thù, người bán nước. Lịch sử 4 nghìn năm của đất nước chứa đựng những câu chuyện về sự hy sinh cho tự do và độc lập. Sức mạnh của tình yêu đất nước không thể xâm phạm. Chúng ta cần hiểu rõ giá trị của nó và gìn giữ nó để làm nền tảng cho cuộc sống xã hội và quốc gia.

Mỗi người dân Việt Nam đều có tình yêu đất nước, và chúng ta cần tự nhắc nhở bản thân để không quên nhiệm vụ của mình. "Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho ta mà hãy hỏi ta đã làm gì cho tổ quốc hôm nay" là câu nói nhắc nhở chúng ta phải quên đi "cái tôi" của mình để xây dựng cho quê hương, đất nước.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 10

Đất nước Việt Nam, nơi chúng ta chào đời, tự hào sở hữu những truyền thống văn hóa tốt đẹp và quý báu, đặc biệt là truyền thống yêu nước. Tình yêu Tổ quốc, tình cảm sâu sắc và tình thương của mỗi người dành cho quê hương, đất nước là nguồn động viên để cống hiến và xây dựng một đất nước mạnh mẽ, vững chắc.

Lòng yêu nước không chỉ hiện hữu trong mỗi con người Việt Nam, mà còn được truyền đưa từ đời cha truyền xuống đời con, từ thế hệ này sang thế hệ khác. Đầu tiên, tình yêu Tổ quốc được thể hiện qua tình cảm với đất nước, con người, gia đình, xóm làng, và quê hương. Một biểu hiện khác là sự quý trọng văn hóa dân tộc, bảo tồn ngôn ngữ của tổ tiên, giữ gìn những phong tục, tập quán, và đạo đức truyền thống. Sự tự hào về lịch sử dân tộc, về những giá trị văn hóa nghệ thuật, cũng là một cách biểu hiện của tình yêu Tổ quốc. Họ tự hào về sự đoàn kết và chiến đấu để xây dựng và giữ vững đất nước. Cuối cùng, mỗi người dân tham gia chung tay xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thông qua các hoạt động như học tập, lao động và bảo vệ đất nước.

Các văn bản nghị luận trung đại và hiện đại của văn học Việt Nam cũng là những tác phẩm tuyệt vời thể hiện rõ tình yêu Tổ quốc. "Hịch tướng sĩ" của Trần Quốc Tuấn thể hiện tinh thần yêu nước và lòng dũng cảm trước nguy cơ xâm lược. "Nước Đại Việt ta" của Nguyễn Trãi khẳng định đất nước là độc lập, có nền văn hiến và lịch sử đáng tự hào. "Chiếu dời đô" của Lý Công Uẩn là biểu hiện của lòng tự chủ và khao khát một dân tộc mạnh mẽ. Những văn bản nghị luận hiện đại như "Nước Việt Nam ta nhỏ hay không nhỏ?" của Dương Trung Quốc đặt ra câu hỏi về cách làm cho đất nước ngày càng phát triển và mạnh mẽ.

Tình yêu nước không chỉ là khái niệm mà còn là hành động hàng ngày của mỗi cá nhân. Trong thời chiến, tình yêu nước được thể hiện qua tinh thần kháng chiến, sự hy sinh của thanh niên khi nhập ngũ. Trong thời bình, mỗi người thể hiện tình yêu nước bằng cách học tập, lao động chăm chỉ, và rèn luyện đạo đức. Như vậy, lòng yêu nước truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, là nguồn động viên không ngừng và là sợi dây nối kết trái tim của những "con Lạc cháu Hồng".

Tình yêu nước của thế hệ đi trước đã tạo ra niềm tin cho thế hệ mai sau. Dù có nơi đâu trên thế giới, những người con của Việt Nam vẫn giữ trong trái tim mình tình yêu nước, để nhớ về quê hương và để khao khát được đóng góp vào sự phồn thịnh của đất nước.

Viết bài nghị luận về một vấn đề xã hội đặt ra trong tác phẩm văn học - mẫu 11

Trong hành trình cuộc sống, chúng ta không tránh khỏi những số phận khó khăn và không công bằng từ đầu. Có những người, khi chào đời, đã phải đối mặt với những thử thách khó khăn, mà Tạo hóa đã quyết định áp đặt lên họ. Trong số họ, có những người buồn bã chấp nhận số mệnh, sống qua những ngày tháng với nỗi đau đáng thương. Tuy nhiên, cũng có những cá nhân kiên trì, không chấp nhận sự bất công, họ dũng cảm và kiên định vượt lên trên sự an bài của số phận. Sự mạnh mẽ này đáng quý!

Như lá xanh tươi trên cành sẽ kết thúc cuộc hành trình của mình khi rơi về đất, cuộc sống con người cũng sẽ rơi vào dòng thời gian như hạt cát. Không ai có thể giữ cho lá xanh mãi mãi, cũng như tuổi đời con người không thể giữ được sự tươi trẻ. Vì vậy, chúng ta phải sống một cuộc sống có ý nghĩa. Cần có ý chí và lòng kiên trì để đối mặt với khó khăn, vượt qua những thử thách phía trước. Anh Nguyễn Ngọc Ký, anh Hoa Xuân Tứ, anh Đỗ Trọng Khôi là những ví dụ sáng rực, họ đều đối diện với số phận khó khăn nhưng vẫn tự mình vươn lên. Họ là những "người không chấp nhận số mệnh," là nguồn cảm hứng cho chúng ta học hỏi.

Khái niệm "số mệnh" ở đây ám chỉ những khó khăn về hoàn cảnh hoặc bất hạnh về thể xác, như tàn tật hoặc khuyết tật. Truyền thống thường coi số phận là điều do trời quyết định, và người gặp số phận không may thường cam chịu và chấp nhận. Ngược lại, "những người không chấp nhận số mệnh" là những người có ý chí mạnh mẽ, niềm tin vào cuộc sống. Họ không chấp nhận thua cuộc trước số mệnh mà thay vào đó, họ kiên cường vươn lên để xây dựng cuộc sống ý nghĩa và hữu ích.

Những người không chấp nhận số mệnh thấu hiểu đúng về tình hình của mình. Họ nhận ra rằng số mệnh nằm trong tay mỗi người và họ quyết tâm vượt qua khó khăn, vượt lên chính bản thân để đóng góp cho xã hội. Họ không chỉ tự phục vụ mình mà còn làm ra của cải để chia sẻ với người thân và giảm gánh nặng cho gia đình và xã hội. Những người này là những tấm gương sáng, mang lại động lực cho mọi người hướng đến cuộc sống tích cực và có ý nghĩa.

Nếu như tiếng hót của chim làm cho cuộc sống thêm vui vẻ, hoa làm cho thế giới thêm màu sắc, thì nghị lực và quyết tâm không chấp nhận số mệnh đã mang lại cho họ những trải nghiệm đáng quý. "Không chấp nhận số mệnh" giúp họ duy trì tinh thần và quyết tâm vượt lên trên khó khăn để sống một cuộc sống ý nghĩa và hữu ích cho xã hội. Mặc dù họ có thể đối mặt với sự đau khổ, nhưng bằng tinh thần và năng lực của mình, họ đã đạt được nhiều thành công và tạo ra ảnh hưởng tích cực trong xã hội. Họ là nguồn cảm hứng cho thế hệ trẻ hiện nay, không chỉ bằng những lời nói, mà còn bằng cả cuộc sống của họ.

Cuộc sống là một hành trình không phẳng lựa, và để đạt được thành công, chúng ta phải hiểu rằng "trên con đường dẫn đến thành công, không có dấu chân của kẻ lười biếng." Trong vạn dặm, hãy lựa chọn một dặm đường và đi hết. Điều này sẽ giúp chúng ta nhìn lại và hiểu rõ hơn về chính mình khi đến đích. Tương lai nằm phía trước, và để có một tương lai rạng ngời, chúng ta phải sống tích cực và trọn vẹn trong hiện tại. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, hãy giữ vững niềm tin và sống mỗi ngày với đầy đủ nhiệt huyết. Hãy tự đi trên con đường mà chính chúng ta đã chọn, và chắc chắn rằng chúng ta sẽ đạt được mục tiêu mình đề ra!

Xem thêm các bài văn mẫu 8 Cánh diều hay khác:

  • Tóm tắt nội dung thuyết minh giải thích một hiện tượng tự nhiên

  • Nghe bạn thuyết minh giải thích hiện tượng núi lửa, ghi lại các ý chính của bài thuyết trình đó.

  • Tóm tắt nội dung thuyết minh giải thích một hiện tượng tự nhiên sao băng

  • Tóm tắt nội dung thuyết minh giải thích một hiện tượng tự nhiên nước biển dâng

  • Tóm tắt nội dung thuyết minh giải thích một hiện tượng tự nhiên lũ lụt

  • Viết đoạn văn (khoảng 8 – 10 dòng) nêu những điều về chim bồ câu mà em thích

Xem thêm các tài liệu học tốt lớp 8 hay khác:

  • Soạn văn 8 Cánh diều (hay nhất)
  • Soạn văn 8 Cánh diều (ngắn nhất)
  • Giải lớp 8 Cánh diều (các môn học)
  • Giải lớp 8 Kết nối tri thức (các môn học)
  • Giải lớp 8 Chân trời sáng tạo (các môn học)

ĐỀ THI, GIÁO ÁN, SÁCH LUYỆN THI DÀNH CHO GIÁO VIÊN VÀ PHỤ HUYNH LỚP 8

Bộ giáo án, bài giảng powerpoint, đề thi, sách dành cho giáo viên và gia sư dành cho phụ huynh tại https://tailieugiaovien.com.vn/ . Hỗ trợ zalo VietJack Official

Tổng đài hỗ trợ đăng ký : 084 283 45 85

Đã có app VietJack trên điện thoại, giải bài tập SGK, SBT Soạn văn, Văn mẫu, Thi online, Bài giảng....miễn phí. Tải ngay ứng dụng trên Android và iOS.

Theo dõi chúng tôi miễn phí trên mạng xã hội facebook và youtube:

Loạt bài Soạn văn 8 hay nhất, ngắn gọn của chúng tôi được biên soạn bám sát nội dung sgk Ngữ văn 8 Tập 1 và Tập 2 Cánh diều (NXB ĐH Sư phạm).

Nếu thấy hay, hãy động viên và chia sẻ nhé! Các bình luận không phù hợp với nội quy bình luận trang web sẽ bị cấm bình luận vĩnh viễn.


Giải bài tập lớp 8 Cánh diều khác