Tôi luôn cảm nhận được là trên con đường ấy vào dịp cuối năm, trong màn sương mù mờ mịt mùa Đông cuối năm, đầy bóng dáng của những người đã khuất. Sau này lớn lên, mình coi đấy là khoảnh khắc giao hòa giữa người sống và người chết. Không chỉ mình tôi mà tất cả những người ra nghĩa địa những ngày ấy đều cảm nhận được rằng những người thân của mình đang trở về nhà ăn Tết, trên con đường từ nghĩa địa về cuối làng, đầy sương khói. Nếu ta đánh mất điều đó, chúng ta sẽ đánh mất nhiều thứ khác mà vật chất không bù đắp được, sự hiện đại không bù đắp được.
Phong tục đón Tết ở làng tôi là cứ buổi sáng ngày mùng Một thì tất cả các nhà thờ của các dòng họ đều gióng trống. Họ Nguyễn tôi cũng thế. Mọi người trong họ cùng đến nhà thờ họ và trưởng họ sẽ thay mặt mọi người để lễ tổ, đánh trống, dâng hương. Sau đó sẽ báo cáo thành tích của họ trong một năm qua và chia sẻ những mất mát của gia đình nào đó trong họ, nếu có chuyện buồn.
Bạn đang xem: Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều: Tết Nguyên Đán là một điều kỳ diệu
Chuyện báo cáo thì thường về tình hình làm ăn, học tập của các gia đình trong họ, nhất là thành tích học hành của các cháu. Tặng quà cho các cháu có thành tích học hành tốt trong năm, cho gia đình chăn nuôi giỏi, hay gia đình chăm sóc bố mẹ già, hoặc người được thăng quan tiến chức, đỗ đạt, có bằng thạc sĩ, tiến sĩ. Đó sẽ là ngày họ được vinh danh. Tôi rất hay được vinh danh (cười). Nó đồng thời là dịp để những gia đình có con trai được vào Nguyên đán. Năm đó sẽ thông báo là bao nhiêu cháu được sinh ra. Những ai mà có con trai, có cháu trai sinh ra trong năm đó, thì phải mang lễ vào họ để báo cáo tổ tiên, ông bà. Những đứa trẻ 3 tuổi được vào Nguyên đán, tức được ghi tên trong danh sách đinh của họ. Nói dại mồm, nếu giả sử các cháu có mất thì sau này vẫn sẽ được hưởng lễ trên ban thờ họ.
Sau lễ vinh danh, công đức là góp quỹ khuyến học. Họ nhà tôi có 3 chi. Mỗi chi sẽ cùng nhau có đại diện đi thăm tất cả những người già trong họ, chúc Tết, cứ thế đi chúc Tết suốt…
Nguồn: https://vnedulink.edu.vn
Danh mục: Ngày Tết